February 22, 2014

Nhớ bác Nguyễn Ngọc Giao!

I
Bác ơi! Bác đã đi rồi!
Bốn phương bè bạn bồi hồi tiếc thương
Vẫn biết sinh tử lẽ thường
Mà sao nước mắt trào tuôn ngắn dài…
II
Nhớ bác! Những buổi sớm mai
Cùng công nhân họp miệt mài đến trưa
Bao nhiêu kinh nghiệm ngày xưa
Truyền cho cán bộ say sưa nhiệt tình.

III
Nhớ bác! Bám sát công trình
Luôn luôn nhắc nhở “nhà mình” đó nghen
Thật tâm xây dựng đáng khen
Dẫu người xa lạ cũng quen thân tình.
IV
Nhớ bác! Những tối lặng thinh
Lặng lẽ suy ngẫm đường mình sẽ đi
Tính toán quyết sách công ty
Xây dựng “Minh Đức” cũng vì chăm lo.
 V
Nhớ bác! Nhớ lời dặn dò
Cần, kiệm, liêm, chính một pho sách dày
Cây đinh cọng kẽm nhỏ thay
Trăm cây góp nhặt mới hay mình giàu.
VI
Nhớ bác! Đoàn kết thương nhau
Sức mạnh kì diệu nhiệm màu chớ quên
Một cây thì chẳng làm lên
Ba cây chụm lại tạo nên con tàu.
VII
Nhớ bác! Dẫu có bệnh đau
Không lời than vãn nhận đau riêng mình
Khuya sớm cần mẫn tường minh
Chu toàn công việc lính mình yên vui.
VIII
Nhớ bác! Chia sẻ ngọt bùi
Miếng khô, chén rượu niềm vui say nghề
Giọng hò, tiếng hát, lời thơ
Quên đi cực nhọc đơn sơ chân tình.
IX
Nhớ bác! Người trọng chữ “Tình”
Lý tưởng cuộc sống mà mình quên thân
Bác sống không cầu trả ân
Đời Bác giản dị lòng nhân chân thành…
X
Một năm lặng lẽ trôi nhanh
Nén hương thơm tỏa cao xanh bác về
Bác về với bạn với quê
Nhắc đàn con nhỏ đam mê xây đời.
XI
Bác đi thanh thản bác ơi!
Hôm nay viếng bác ngàn lời tiễn đưa
Ngày xuân trời nắng lên chưa?

Vĩnh biệt Giám đốc rất vừa lòng nhân.
TriTrai 20-2-2014

No comments: